Con Riêng Chỉ Muốn Học Tập Kiểm tra tổng hợp - NovelToon. Kiểm tra tổng hợp. Những ngày kế tiếp, lịch làm việc của Công Nam đơn giản là sáng thức sớm phụ bà ngoại bán cá, trở về dọn dẹp nhà rồi vào phòng làm bài tập, kiến thức lớp cao hơn độ khó cũng nhiều hơn
Công Nam do dự, bây giờ cậu chỉ muốn tập trung tăng cường môn toán, không muốn bị phân tâm vào những việc khác, đang lúc cậu định từ chối thì…. [Tích! Nhiệm vụ tự chọn: Đoạt giải cuộc thi “Tôi yêu Hóa học”. Thưởng: 2000 điểm học tập. Thất bại: không.
1. Giúp bạn săn học bổng và du học nước ngoài; 2. Được miễn thi ngoại ngữ kỳ thi THPT; 3. Miễn học tiếng Anh tại Đại Học; 4. Được xét tuyển riêng vào các trường đại học lớn; 5. Đáp ứng tiêu chuẩn đầu ra tiếng Anh tại đại học; 6. IELTS giúp bạn xin việc dễ
Chương 1: Lựa chọn. Quản Lý. Chương Tiếp ». Thiến niên gầy gò bị người phía sau đẩy một cái, bước chân lảo đảo đi về phía trước vài bước, chợt một cơn gió lạnh quét qua, cái lạnh thấu xương mang theo nước mưa hất vào người thiếu niên, khiến cậu vốn đang mơ
b1cxJFx. Con Riêng Chỉ Muốn Học Tập Chương 5 Kiểm tra tổng hợp Gừng càng già càng cay 04/01/2021 Những ngày kế tiếp, lịch làm việc của Công Nam đơn giản là sáng thức sớm phụ bà ngoại bán cá, trở về dọn dẹp nhà rồi vào phòng làm bài tập, kiến thức lớp cao hơn độ khó cũng nhiều hơn, chỉ có kiến thức toán học lớp 5, 6 là cậu hoàn thành chỉ trong một ngày, còn lại đều mất một ngày, riêng lớp 9 cậu mất tới hai Hoa thấy cậu cứ ở trong phòng viết viết gì đó không thấy cậu đi chơi mới hỏi tại sao đang nghỉ hè lại làm bài tập, cậu chỉ nói muốn ôn lại kiến thức cũ, sang năm không bị bỡ ngỡ, biết cậu thật sự nghiêm túc học cho nên bà cũng không nhắc nhở mãi, kỳ thật trong lòng bà đang mừng thầm, bà luôn mong cháu ngoại chịu học hành để sau này có công việc đàng hoàng mà làm, bây giờ thấy cậu ngoan như vậy, bà cũng không cần mỗi ngày làm mặt lạnh mắng mỏ làm thế trong mấy ngày qua, ngày nào bà cũng rửa trái cây đem vào phòng cho cậu, tuy không nói được lời ngọt ngào, nhưng thái độ cũng hiền hòa hơn nhiều, Công Nam có thể cảm nhận được rất rõ bà ngoại đang thay đổi thái độ với mình, trong lòng cũng vui vẻ, tuy thương bà ngoại, nhưng ai mà chịu nổi có người suốt ngày lèm bèm bên lỗ tai chứ.[Chúc mừng ký chủ Ôn xong kiến thức toán học lớp 9 thưởng 80 điểm học tập, xin ký chủ tiếp tục phát huy. Hiện tại ký chủ có 80 điểm học tập đã trừ 10 điểm vay trước, xét thấy đủ điểm thăng cấp kỹ năng toán học lên cấp 1, thăng cấp ngay bây giờ Có hoặc không? ]Công Nam chọn “có” xong lại mở bảng giao diện tên Lê Công NamNgữ Văn LV 0 0/100Toán học LV 1 0/1000Hóa học LV 0 0/100Tiếng Anh LV 0 0/100Vật lý LV 0 0/100Sinh học LV 0 0/100Lịch sử LV 0 0/100Địa lý LV 0 0/100Điểm học tập 50Thấy kỹ năng toán học sau khi thăng cấp xong, điểm thăng cấp lại tăng thêm gấp mười lần, Công Nam lập tức bật dậy.\- 001\, 001\, sao lại như vậy\, lần này tôi liều mạng học mới có được hơn trăm điểm học tập\, bây giờ cần một ngàn điểm mới thăng cấp tiếp thì phải bao lâu mới lên cấp được chứ?Nhìn ký chủ gấp gáp đi qua đi lại như con kiến bò chảo nóng, hệ thống từ tốn đápCông Nam nghe xong hai mắt phát sáng, hớn ha hớn hở hỏi lại \- Thi đại học? Chỉ lên một cấp thôi đã có thể thi đậu đại học sao?Hy vọng vừa mới lóe lên đã bị hệ thống tàn nhẫn dập tắt, Công Nam buồn bã ĩu xìu nằm úp mặt xuống giường, hỏi hệ thống trong đầu\- Vậy có phải tôi chỉ cần làm nhiệm vụ là sẽ có thể thăng cấp các môn học\, cấp càng cao thì khả năng thi đậu đại học sẽ càng cao không?>Công Nam bẹp miệng\- Được rồi\!Học thì học, sống mấy chục năm sóng gió gì chưa từng trải, học nhiều một chút cũng không chết, hơn nữa qua nhiệm vụ đầu tiên, cậu cảm thấy mình thông minh sáng suốt hơn trước rất nhiều, cậu nghĩ có lẽ tiếp tục đi con đường này sau này cậu sẽ không phạm phải những sai lầm ngu ngốc như kiếp trước lúc này…[Tích! Tích! Xét thấy ký chủ hoàn thành nhiệm vụ trước thời hạn, ký chủ hiện có một cơ hội rút thăm trúng thưởng, rút ngay bây giờ Có hoặc không?]Rút thăm trúng thưởng?Cậu còn có cái phúc lợi này nữa sao? Ha ha, không uổng công cậu học bất chấp!Công Nam lập tức chọn “có”, ngay sau đó trong túi đựng đồ trên bảng điều khiển ảo xuất hiện một dấu chấm than, cậu ấn vào xem thử thì thấy một lọ vật phẩm có tên “thuốc tăng cường thể lực”, cậu mở ra xem thử cách sử dụng và công hiệu thì thấy trên đó ghi là thuốc tăng cường thể lực có thể giúp cơ thể người dùng tăng gấp hai lần sức Nam nhìn phần thưởng này mà hai mắt bắn hào quang bốn phía. Tăng gấp hai lần sức mạnh? Vậy chẳng phải một địch mười sao? Cái này cũng đủ khiến cậu có thể làm đại ca đám nít ranh bụi đời kia Nam bĩu môi, người ta mơ tưởng viễn vong một chút cũng không cho, đồ hệ thống keo kiệt! Không phải! Mình đâu phải con gái hay hờn dỗi, bĩu môi cái gì chứ!Nghĩ tới đây cậu rùng mình một cái, sau đó nhanh chóng chọn sử dụng phần thưởng. Vừa mới chọn xong, lọ vật phẩm biến mất, mà cơ thể cậu lại nóng lên, dần dần toàn thân giống như bị thiêu đốt. Một lúc sau cảm giác này biến mất, mà cậu, cậu cảm thấy cơ thể của mình trở nên rất linh hoạt, đi đứng cũng nhẹ nhàng nhanh nhẹn hơn rất nhiều. Đúng là đồ vật ngoài hành tinh có khác![Nhiệm vụ mới Hoàn thành bài kiểm tra tổng hợp môn toán minh Đạt được 9 điểm trong bài kiểm tra toán học do hệ thống biên soạn. Hoàn thành thưởng 100 điểm học tập. Thất bại giáng một cấp kỹ năng toán học.]Giáng, giáng cấp?! \- Đừng mà 001\! Tôi\, tôi đã rất cố gắng ôn tập trong mấy ngày qua mà\, cậu đừng đối xử với tôi như vậy\.Công Nam khóc không ra nước mắt, vì sao lại muốn giáng cấp cậu chứ, ép người quá đáng!Trước uy dâm của hệ thống, Công Nam không thể không nghe theo, cậu tắt đèn, nằm lên giường nhắm hai mắt lại tiến vào không gian trong tiềm thống chỉ cho cậu ba tiếng, bây giờ đã bắt đầu tính giờ làm bài, Công Nam nhìn đề thi của hệ thống lập tức nghẹn họng, cái đề này sao lại khó như vậy? Nhìn sơ qua là biết đây là kiến thức cấp hai đổ lại, nhưng độ khó lại không cùng một cấp Nam lén lau mồ hôi không tồn tại trên trán, vì giữ cấp bậc môn toán, cậu không thể lùi tổng cộng năm câu tự luận, câu đầu tiên chứng minh bất đẳng thức Cauchy, câu thứ hai tìm giá trị max mum của biểu thức bậc n, hai câu đầu là đại số cậu làm xong rất dễ dàng, sang câu ba bốn là đề hình học, cậu gặp chút rắc rối với phần này, cũng không khó lắm nhưng quá dài, dùng một phần ba thời gian đã giải xong, chỉ còn câu cuối ba chữ số tận cùng của tích của mười hai số nguyên dương đầu cái quỷ gì? Rõ ràng là kiến thức lớp 9, nhưng sao đầu cậu lại bí tịch thế này? Không được, phải làm từng bước một S=1x5x2x10x3x4x6x7x8x9x11x12, ta cóS/100= 3x4x6x7x8x9x11x12, từ đó suy ra hai chữ số cuối cùng là 00Nhân liên tiếp các thừa số ở vế phải ta được… số cuối cùng là 6Vậy ba chữ số cuối cùng của S là Làm ra rồi? Đơn giản như vậy? Tại sao lúc nhìn đề cậu lại cảm thấy khó chứ?Không đợi cậu tự hỏi xong, thời gian quy định của hệ thống đã kết thúc, bài thi trong tay cậu biến mất, ngay cả thời gian kiểm tra lại bài cũng không phút sau, âm thanh máy móc của hệ thống vang lên[Chúc mừng ký chủ hoàn thành xong bài kiểm tra. Đánh giá bài thi A. Kết quả đạt được thành nhiệm vụ đạt 100 điểm học tập, 1 lọ tăng cường khả năng tập trung. Xin ký chủ tiếp tục phát huy.]Cầm bài kiểm tra trên tay, niềm vui vì hoàn thành nhiệm vụ được thưởng lập tức biến mất. Cái gì? Đề bài cậu cho là khó không có làm sai mà cậu lại mất điểm ở phần đại số. Trời muốn diệt tôi!!!Công Nam không cam tâm giang hai tay hai chân mở to mắt nhìn chằm chằm trần nhà như người chết không nhắm mắt. Bạn đang đọc truyện trên
Bạn đang đọc truyện Con Riêng Chỉ Muốn Học Tập của tác giả Gừng càng già càng là con riêng xấu hổ, người người đều nghĩ cậu sẽ đi theo con đường đấu đá tranh giành tài sản, tranh giành tình yêu với con vợ lớn. Thế nhưng sống lại một đời, Lê Công Nam chỉ muốn học tập tiến tới, muốn dùng tri thức thay đổi số phận, tài sản tự mình tạo ra, tình yêu...ừm...vị kia cha mẹ mất sớm, tính tình lạnh lùng âm trầm, người muốn tiếp cận chỉ sợ phải mua thêm mười cái mạng... Tuy nhiên người đời lại không biết rằng anh đã dùng hết tất cả sự dịu dàng của mình cho cậu...Hệ thống Tôi chỉ là người qua đường mua nước tương, đừng phỏng vấn tôi.
TÁC GIẢ GỪNG CÀNG GIÀ CÀNG CAY Văn án Thân là con riêng xấu hổ, người người đều nghĩ cậu sẽ đi theo con đường đấu đá tranh giành tài sản, tranh giành tình yêu với con vợ lớn. Thế nhưng sống lại một đời, Lê Công Nam chỉ muốn học tập tiến tới, muốn dùng tri thức thay đổi số phận, tài sản tự mình tạo ra, tình yêu…ừm…vị kia cha mẹ mất sớm, tính tình lạnh lùng âm trầm, người muốn tiếp cận chỉ sợ phải mua thêm mười cái mạng… Tuy nhiên người đời lại không biết rằng anh đã dùng hết tất cả sự dịu dàng của mình cho cậu… Hệ thống Tôi chỉ là người qua đường mua nước tương, đừng phỏng vấn tôi Tag Đam mỹ, trọng sinh, vườn trường, chủ thụ, hệ thống, học bá, hào môn thế gia MỤC LỤC 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 -> 200 Điều hướng bài viết
Thân là con riêng xấu hổ, người người đều nghĩ cậu sẽ đi theo con đường đấu đá tranh giành tài sản, tranh giành tình yêu với con vợ lớn. Thế nhưng sống lại một đời, Lê Công Nam chỉ muốn học tập tiến tới, muốn dùng tri thức thay đổi số phận, tài sản tự mình tạo ra, tình yêu...ừm...vị kia cha mẹ mất sớm, tính tình lạnh lùng âm trầm, người muốn tiếp cận chỉ sợ phải mua thêm mười cái mạng... Tuy nhiên người đời lại không biết rằng anh đã dùng hết tất cả sự dịu dàng của mình cho cậu... Hệ thống Tôi chỉ là người qua đường mua nước tương, đừng phỏng vấn tôi Tag Đam mỹ, trọng sinh, vườn trường, chủ thụ, hệ thống, học bá, hào môn thế giaTruyện này do Gừng càng già càng cay cho phép NovelToon đăng tải, nội dung chỉ là quan điểm của bản thân tác giả, không thể hiện lập trường của NovelToon
Những chuyện xảy ra trong trường học, Công Nam không hề biết tới, lúc này cậu đang ngồi trong phòng của Trường Quân nói cho anh biết chuyện ký hợp đồng với cậu nói xong anh có hơi bất ngờ, ban đầu anh chỉ tưởng cậu vẽ cho vui, truyện tranh của một cậu nhóc khẳng định sẽ không có gì quá xuất sắc, bình thường đối với những tác phẩm khác, WebToon chắc chắn sẽ không đích thân gọi điện tới đề nghị ký hợp đồng mà chỉ trả tiền nhuận bút, lần này lại phá lệ, anh cũng muốn biết đây là chuyện thế thế anh kêu cậu về phòng nghỉ ngơi, anh sẽ làm việc với bên đó, sau đó anh gọi điện thoại cho người đứng đầu WebToon, trùng hợp người này cũng chính là người quen của gọi đi không bao lâu đã có người bắt máy.\- A lô, ha ha ngọn gió nào hôm nay làm ông gọi điện thoại cho tôi vậy?Mặc kệ giọng điệu ngã ngớn của anh ta, Trường Quân vào thẳng vấn đề.\- Nghe nói gần đây ông muốn ký hợp đồng với một cậu bé, là chuyện thế nào?\- Cậu bé? À… Ý cậu là tác giả “Tôi học giỏi” đó hả? Ừ đúng rồi, mà sao cậu biết? Cậu ta nói chưa đủ tuổi muốn nhờ người lớn đại diện, chẳng lẽ người lớn của cậu ta là ông?“Tôi học giỏi”? Đến cả nickname cũng liên quan tới học hành, thằng bé ham học tới mức như vậy sao?\- Đúng vậy! Nói đi, tại sao lại muốn ký hợp đồng với thằng bé? Tôi nhớ mấy năm qua ông đều phát triển web manga ở Nhật và Đài Loan, trang mạng truyện tranh WebToon này của ông mới thành lập vài tháng và chỉ trả tiền nhuận bút cho tác giả trong nước thôi mà?\- Ha ha, không ngờ là thật nha, chúng ta đúng là có duyên rồi, nể tình chúng ta là bạn bè nhiều năm, tôi tiết lộ cho ông biết vậy, sở dĩ tôi phá lệ muốn ký hợp đồng với cậu ta là vì tôi dự đoán được trong tương lai truyện của cậu ta sẽ hot, sẽ cho tôi doanh thu tiền Quân nhíu mày, anh không am hiểu về truyện tranh, tuy biết theo thị hiếu của giới trẻ, thị trường manga sẽ là miếng bánh ngon trong tương lai, nhưng một bộ truyện tranh như thế nào lại có thể thu về doanh thu tiền tỉ?\- Nói rõ!\- Haiz, đừng hung dữ vậy mà, tôi nói đều có bằng chứng nhá, truyện tranh của cậu bé kia rất độc đáo, những tập truyện cậu ta vẽ ra đều nhuốm màu u tối, đọc một hồi lâu sẽ có cảm giác dồn dập khó thở, nét vẽ lại không theo khuôn mẫu của manga hiện nay, nói thật với ông, nếu cậu ta không nói mình chưa đủ mười tám tuổi, tôi còn tưởng cậu ta là một thanh niên gần ba mươi sống cô lập với thế giới bên ngoài nữa người nọ nói xong, trong lòng anh bỗng cảm thấy khó gì gọi là một thanh niên gần ba mươi tuổi sống cô lập với thế giới? Rốt cuộc đây là bộ truyện thế nào mà lại khiến một ông chủ lâu năm trong nghề như anh ta khen ngợi hết lời đây?Đầu dây bên kia lại nói tiếp\- Tôi có cảm giác, một khi bộ truyện của cậu ta được xuất bản thành sách, được mua bản quyền chuyển ngữ sang nước ngoài nhất định sẽ tạo nên một cơn sốt lớn!Trường Quân nghe anh ta lải nhải đến phiền, vì thế ngắt ngang lời anh ta nói\- Được rồi, tôi sẽ xem xét lại rồi cho ông một câu trả lời chính xác.\- Nhanh lên đó, mà ông nhớ phải để cho tôi nha, nếu ông mà bán cho nhà khác tôi sẽ đến nhà ông ăn vạ đấy."Cùm rụp!"Cúp máy xong, anh lập tức mở đường link của WebToon lên tìm kiếm bút danh “Tôi học giỏi”, vừa mở lên đã thấy một khung ảnh bìa u ám tối tăm, tiếp đến anh mở ra đọc tập đầu tiếng sau, anh tắt tab trang web đi, lấy điện thoại ra gọi cho một người.\- A lô, Quỳnh Đông, ngày mai tôi muốn tới phòng khám của cậu một chuyến.\-\-Ngày hôm sau cậu được cả nhà cho phép đi học lại, hôm nay là thứ sáu, vừa mới ngồi vào bàn cả lớp đã lao tới hỏi thăm các kiểu, cậu thân thiện trả lời từng người, cám ơn từng người, cuối cùng mọi người tản ra hết cậu mới thở ra một hơi, đồng thời cũng rất cảm động, xem ra bọn nhỏ vẫn rất biết quan tâm bạn bè, sau này nhín chút thời gian chỉ bài cho chúng nó là nhiên sau khi được Bảo Đức kể lại chuyện hôm qua, cậu mới biết tại sao các bạn học lại nhiệt tình như thế, hóa ra là vì kỷ lục ba môn tròn mười của cậu đã khiến toàn trường có cái nhìn khác đối với lớp 10\-9, hơn nữa từ buổi gây gổ hôm qua, học sinh cả trường đều biết cậu vì học tập mà ngất xỉu nhập viện, cho nên học sinh trong lớp cũng được hưởng ké tiếng thơm hiếu học từ xong Công Nam cảm thấy có hơi buồn cười, sau đó cảm kích vỗ vai Bảo Đức nói\- Cám ơn Đức xua tay.\- Cám ơn cái gì, ông yên tâm, tôi đã kể chuyện này cho cha mẹ tôi nghe rồi, chắc bây giờ họ đã nói lại với bác ba trai bác ba gái rồi Nam gật đầu, cậu sẽ không tốt bụng bỏ qua, nếu chuyện này không làm sáng tỏ thì cậu sẽ gánh cái danh gian lận suốt đời, sau này bất cứ sản phẩm nào được tạo ra dưới tên cậu đều sẽ bị người ta nghi ngờ, cậu không thể đổ công sức của mình xuống sông xuống biển như thế nay là thứ sáu, tiết đầu tiên chính là tiết vật lý, tuy nhiên hôm nay thầy Hưng rất kỳ lạ, luôn nhìn cậu với ánh mắt đầy ẩn ý làm cậu đứng ngồi không yên, cuối cùng cũng tới giờ ra chơi, cậu lại bị thầy Nghiêm gọi lên văn nơi cậu đẩy cửa phòng giáo viên đi vào, lễ phép hỏi\- Thầy gọi em tới có chuyện gì không ạ?Thầy Nghiêm mỉm cười bảo cậu ngồi xuống, ông ấy nói\- Chuyện em bị vu oan nhà trường sẽ điều tra giải quyết, em không cần lo lắng, hôm nay thầy gọi em vào đây là muốn nói với em một điệu của thầy ấy bỗng nhiên trở nên nghiêm túc, ông ấy nói tiếp\- Là thế này, em mới học lớp 10 thầy cũng không vội nói chuyện này cho em biết, nhưng từ trình độ giải bài của em trong kỳ thi tháng vừa rồi, thầy quyết định cho em tham gia cuộc chọn học sinh giỏi môn toán cấp quốc Nam sửng sốt, kỳ thi này cậu đã từng tìm hiểu qua, nhưng cậu định sang năm mới xin giáo viên tham gia, không ngờ bây giờ lại được thầy Nghiêm đề nghị, cậu lại cảm thấy không tệ, vì thế cậu thử thăm dò hỏi lại\- Trình độ của em ổn chứ ạ?\- Thầy tin tưởng vào mắt nhìn học trò của thầy, em cứ tự tin tham gia, chỉ cần lần này em đoạt giải, em sẽ có cơ hội được tuyển đội ngũ thi đấu Olympic Quốc tế môn toán, tuy hiện tại trình độ của em chưa ổn lắm, nhưng thầy tin sau đợt tập huấn tập trung sàng lọc thí sinh đại diện đơn vị đi thi, trình độ của em sẽ tiến bộ vượt Nam rơi vào trầm tư, kỳ thi học sinh giỏi cấp quốc gia được tổ chức vào giữa học kỳ hai, cách hiện tại tới mấy tháng, bây giờ kỹ năng toán học của cậu đã là cấp hai, trong mấy tháng tới cậu cố gắng thăng cấp kỹ năng toán học lên cấp ba chắc có thể đủ để ứng phó kỳ thi quyết tâm xong, đang định gật đầu đồng ý với thầy Nghiêm thì giọng nói đầy giận dữ của thầy Hưng vang lên\- Ông già chết tiệt kia! Dám cướp học trò của tôi!!!!.
Thiếu niên gầy gò bị người phía sau đẩy một cái, bước chân lảo đảo đi về phía trước vài bước, chợt một cơn gió lạnh quét qua, cái lạnh thấu xương mang theo nước mưa hất vào người thiếu niên, khiến cậu vốn đang mơ màng choáng váng lập tức tỉnh táo hơn rất nhiều. Bây giờ cậu, tay cầm một chiếc dù to đứng lặng trước một căn nhà cấp bốn tồi tàn, căn nhà này vô cùng quen thuộc, đây là nơi mà cậu đã sinh hoạt suốt mười bốn năm, nhưng mà, không phải nó đã bị phá bỏ xây nhà máy rồi sao? Dường như để chứng thực mình không bị ảo giác, thiếu niên lại nghiêng đầu nhìn xung quanh, cũng giống như căn nhà trước mắt, các hộ gia đình xung quanh đều ở loại nhà cấp bốn hoặc hai tầng nhỏ hẹp, xập xệ, bảng hiệu cũ kỹ bị nước mưa thấm rỉ sét theo năm tháng. Đây là một dãy xóm cho dân cư sinh sống, hoàn toàn không phải là những ụ rác thải công nghiệp, cũng không phải là xưởng sản xuất khói bụi đầy trời… Vậy cậu…là thế nào? Đứng lặng một lúc lâu nhìn chằm chăm căn nhà quen thuộc trước mắt, cậu, rất muốn vào bên trong xem thử, biết đâu vẫn có thể nhìn thấy người mà cậu đã cách biệt suốt mười mấy năm, cho dù chỉ là mơ, nhưng biết đâu ông trời đang cho cậu cơ hội cuối cùng để từ biệt người thân. Nghĩ như vậy, chân của cậu không cần người điều khiển đã bước một bước nhỏ về phía trước, tuy nhiên chưa kịp bước bước thứ hai thì bên tai đã vang lên một giọng nói không kiên nhẫn - Cậu Nam à cậu nhanh lên đi, trời mưa lớn như vậy còn không mau lên xe để tôi chở về gặp ông bà chủ, đứng đó mè nheo làm gì? Nói xong câu này, người nọ lại lẩm bẩm trong miệng “hừ, còn ở đó giả bộ đáng thương, cái đồ hám tiền không biết xấu hổ”. Công Nam giật mình, cậu quay qua nhìn người vừa nói chuyện, sống trong hoàn cảnh tối tăm không phân rõ ngày đêm đã lâu, bây giờ ký ức trong đầu cậu đã trở nên mơ hồ, người trước mặt khá quen, nhưng trong thời gian ngắn cậu lại không nhớ ra được là ai. Người kia thấy cậu đứng im nhìn mình chằm chằm thì càng bực bội hơn, anh ta nói - Ông chủ bà chủ đang chờ cậu ở nhà, cậu còn lề mề đứng đây để hai người họ chờ không khéo không vui sẽ không nhận cậu đấy, biết điều một chút đi. Nói xong, anh ta giật lấy ba lô trên tay cậu, mở cửa quăng vào ghế sau. Thật ra với thân phận tài xế riêng như anh ta không dám cư xử với người khác như thế, cho dù người đó có là người bình thường hay người quen của chủ nhà, anh ta cũng nói năng lịch sự đúng mực, bây giờ anh ta đối xử với một cậu bé như vậy hoàn toàn bởi vì cậu là loại người mà anh ta cực kỳ ghét, con riêng!1 Hơn nữa đứa con riêng này không phải do ông chủ nuôi vợ bé ở ngoài, anh ta nghe bà vú giúp việc nói là do ông chủ bị người ta chuốc say rồi làm bậy, hơn tháng sau mụ đàn bà kia còn tới nhà quậy, cũng may mẹ của bà chủ ra mặt quăng cho mụ ta số tiền lớn kêu mụ ta phá bỏ, mụ ta thấy số tiền hậu hĩnh nên mới chịu đi, vài ngày sau gọi tới báo đã phá rồi, sau đó lại đòi thêm một mớ tiền nữa để bồi bổ sức khỏe, mẹ vợ của ông chủ lại chuyển cho mụ ta mấy chục triệu. Chuyện này cũng không bị người ngoài biết, vậy mà mấy ngày trước mẹ của mụ ta lại tới nhà la lối om xòm đòi trả con cho ông chủ, mà xui ở chỗ là cha mẹ của ông chủ cũng đang có mặt ở đó, ông cụ bị chọc tức suýt nữa lên cơn đau tim nhập viện. Biết mình có đứa con rơi ở ngoài lại thêm cha già tức giận, cực chẳng đã ông chủ mới năn nỉ bà chủ đón đứa con riêng này về. Mà anh ta bị sai tới đây rước đứa con riêng này vốn đã bức bội không chịu được, vậy mà lúc tới lại bị mẹ của mụ đàn bà kia chửi xối xả một trận, mà cậu bé này thì vội vàng thu gom đồ đạc, làm như gấp gáp muốn đi nhận cha mẹ vậy. Theo như anh ta thấy, dù bà già kia có khắc nghiệt hung hăng tới đâu thì cũng đã nuôi cậu bé này mười mấy năm, vậy mà đi cũng không thèm chào một cái, vừa nhìn đã biết là loại người tham lam vô ơn Bây giờ thấy cậu thất thần nhìn căn nhà cũ, anh ta càng thêm khinh thường, diễn cho ai coi chứ. Quăng ba lô vào ghế xong, thấy cậu vẫn đứng như trời trồng, tài xế mất hết kiên nhẫn đi tới cầm cánh tay cậu kéo vào Thiếu niên bị kéo tới cửa xe mới hoàn hồn, vội giũ tay tài xế ra hoang mang hỏi - Đi đâu? Tài xế tức trợn trắng mắt, mất bình tĩnh nói lớn - Giả ngu hả? Bớt giả đò đi, lên xe Thiếu niên mím chặt môi tay chống vào khung xe không chịu ngồi vào, tài xế cũng sắp không chịu đựng nổi, nhưng lại không thể đánh người, vì vậy hạ giọng khuyên - Nãy giờ cũng mất nhiều thời gian lắm rồi, không phải cậu muốn nhận cha mẹ sao? Để họ đợi lâu sẽ tức giận đấy. Nhận cha mẹ? Nhận cha mẹ! Cậu hốt hoảng lui ra phía sau, hai mắt chợt đỏ lên hoang mang nhìn xung quanh, sau đó lại nhìn căn nhà cũ kia, cuối cùng giơ tay sờ lên người mình, thật lâu sau cũng không tỉnh táo lại được. Tài xế thấy cậu lại nổi cơn điên, định đi tới kéo tay cậu thì đột nhiên cậu bé lui nhanh ra phía sau, sau đó quay đầu chạy một mạch về phía căn nhà cũ kia, đập cửa liên tục. Tiếng đập cửa dồn dập cũng không làm ai kéo ra xem, bây giờ trời đang mưa rất to, lại còn là lúc chiều tối, tất cả mọi người đều ở trong nhà ăn cơm xem ti vi, không chú ý tới chuyện xảy ra ở bên ngoài. Cậu bé lại tiếp tục đập cửa, miệng cũng bắt đầu la to - Ngoại, ngoại ơi, mở cửa cho con đi mà. La to một lúc, nước mắt của cậu chảy xuống, cuối cùng, tiếng la to trở thành tiếng gào khóc. Bà Hoa ở trong nhà cũng nghe thấy tiếng đập cửa, nhưng không ra mở, nếu đã muốn đi rồi, bà cũng không níu kéo làm chi, huống hồ thằng bé cũng chẳng lưu luyến gì bà. Thế nhưng một lúc sau bà nghe thấy tiếng khóc thảm thiết ở bên ngoài, bà không ngồi yên nổi nữa đứng dậy ra mở cửa, vừa mở cửa bà thấy cháu mình quỳ ở trước cửa, khóc đến mặt mũi tèm nhem. Bà Hoa lo lắng kéo Nam đứng dậy, nhìn từ trên xuống dưới thấy không bị gì mới yên tâm, sau đó tức tối mắng chửi - Mày quay lại làm gì, cút về nhà cha mày đi. Công Nam nhìn bà Hoa một hồi đột nhiên bước tới ôm chặt bà Hoa, bắt đầu khóc to hơn, cậu nói - Con không đi, con không nhận cha con không có cha, con chỉ có ngoại, ngoại đừng đuổi con. Bà Hoa nghe cậu nói vậy thì đứng chết trân, bà không ngờ đứa cháu ngỗ nghịch của mình lại có lúc xin bà đừng đuổi nó đi, nói thật làm sao bà nỡ đuổi cháu mình đi, chỉ là... Bà đẩy cậu ra, nói lớn - Ở đây ai nuôi mày, cha mày giàu mới nuôi nổi mày, tao nuôi không nổi, mày đi đi. . Truyện NgượcNói xong, bà quay đầu vào nhà thì Công Nam lập tức ôm lấy tay bà không buông, đúng lúc này tài xế đi tới, bực bội hỏi - Diễn xong chưa, tôi hết kiên nhẫn với hai bà cháu bà rồi đấy, có đi hay không thì bảo? Công Nam nhìn ngoại mình, thấy mặt bà kiên quyết muốn cậu đi, trong lòng vô cùng hụt hẫng, tuy biết bà không cố ý, nhưng những lời vừa rồi giống như một con dao sắc nhọn đâm thẳng vào tim cậu làm tim cậu không ngừng rỉ máu. Dù vậy, cậu cũng sẽ không chọn lựa con đường sai lầm kia, cậu lau nước mắt đi, nhìn tài xế, nghiêm túc nói - Tôi không đi nữa, tôi cũng không nhận cha, anh về nói với chú và dì là tôi sẽ không đến làm phiền họ, bảo họ yên tâm. Tài xế nghe xong hừ một tiếng quay đầu đi về phía chiếc xe, mở cửa lấy ba lô của cậu ra, đi tới chỗ cậu rồi quăng cho cậu, sau đó trở về xe lái đi. Công Nam ôm ba lô, lo lắng nhìn ngoại mình, mím môi không nói lời nào, ngoài trời mưa vẫn rất to, dù nhà có mái hiên nhưng gió thổi hất mưa vào vẫn khiến cậu lạnh run. Bà Hoa đứng nghiêm mặt một hồi thì bước vào nhà, bà không quay đầu lại, chỉ vừa đi vừa nói - Vô nhà đi. Công Nam thở ra, nếu thật sự bà không cho cậu vào nhà, cậu cũng không biết mình nên đi đâu, cậu nhìn bóng lưng của bà Hoa, trong lòng không biết là cảm giác gì, chỉ lẳng lặng theo bà vào nhà.
con riêng chỉ muốn học tập